Ly thân mô tả quan hệ vợ chồng theo đó một người hay cả hai không còn muốn sống chung với nhau. Trên pháp lý họ vẫn là vợ chồng cho tới khi được xử ly hôn, và họ không cần ra tòa để được sống ly thân. Ly thân tạo cơ hội cho vợ hay chồng sống riêng biệt mà không phải cần ly dị. Lợi điểm là
ly thân dễ làm ngược trở lại. Họ có thể thử chia tay, rồi nhờ hướng dẫn, làm hòa, hay có thể thử sống chung lại rồi
ly hôn.
Ngược lại, tình trạng
ly hôn là khá rõ ràng. Cặp vợ chồng nào thuận tình
ly hôn thì phải qua ít nhất mấy lần hòa giải. Nếu không thành, hai đương sự sẽ ra trước một phiên xử dân sự để nghe pháp luật phân giải. Bản án dân sự về ly hôn phân định rõ ràng: tài sản chung có bao nhiêu, chia ra như thế nào, ai có bổn phận nuôi con, ai có nghĩa vụ chu cấp tiền bạc hằng tháng nuôi con, được đến thăm con cái, chở chúng đi học hay đi chơi thế nào...
Tóm lại, Ly thân có thể dẫn đến chuyện ly hôn và cũng có thể không bao giờ có
ly hôn nếu hai bên biết nhường nhịn nhau, biết hàn gắn tình cảm gia đình. Đưa ly thân vào luật Hôn nhân gia đình thành chế định chẳng khác nào làm khó cho cả đôi bên chồng vợ, làm khó cho cả cơ quan pháp luật của nhà nước. Nếu
công nhận ly thân như một thực tế và thực thể trong đời sống lứa đôi là chỉ thêm một “quy hoạch treo”. Trước nay, người dân ở nhiều địa phương đã từng khổ sở với những quy hoạch treo về đất đai, nhà cửa thì nay ta cũng không nên “quy hoạch treo” đời sống hôn nhân gia đình.